DocTruyenFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đừng Giả Vờ, Ngươi Chính Là Kiếm Đạo Chí Tôn!
Chương 303: Súng Ra Như Rồng

Hoàng Phủ Thanh cười cười.

"Thương này của ta không có gì đặc biệt."

"Nhưng hai ngày trước, thương này đã g·iết tổng cộng ba Thánh Nhân."

"Ba trận toàn thắng."

Hoàng Phủ Thanh thu súng lại, nhìn Triệu Lập. "Ha ha, sư đệ, phải cẩn thận!"

Vừa dứt lời, Hoàng Phủ Thanh trực tiếp biến mất không thấy gì nữa.

Lúc này, Triệu Lập lại nhắm hai mắt lại.

Giờ phút này, hắn không dám suy nghĩ nhiều.

Chỉ có toàn bộ tinh thần chăm chú đi bắt giữ bóng dáng Hoàng Phủ Thanh.

Bỗng nhiên.

Hoàng Phủ Thanh từ trong không gian phía sau Triệu Lập đi ra.

Trường thương trực tiếp đâm về phía sau lưng Triệu Lập.

Nhìn Triệu Lập không có chút phản ứng nào, trên miệng Hoàng Phủ Thanh lộ ra nụ cười tà mị.

"Kết thúc rồi!"

Vô Thiên trên khán đài cũng cười lạnh một tiếng.

Một thương này, Triệu Lập hẳn phải chết!

Khóe mắt hắn liếc nhìn Lý Tiên Duyên.

Chỉ thấy Lý Tiên Duyên vẫn không chút rung động.

Thật giống như đã sớm dự liệu được.

Dường như Triệu Lập sẽ có phương pháp phá giải.

Ngay khi mọi người đang đổ mồ hôi thay Triệu Lập.

Đầu thương Hồng Anh trong tay Triệu Lập bỗng nhiên bắt đầu run run.

Triệu Lập giơ long đảm, lấy một góc độ quỷ dị đâm về phía mặt Hoàng Phủ Thanh.

"Thật nhanh!"

"Thật ác độc!"

Hoàng Phủ Thanh có chút giật mình.

Triệu Lập này thật sự là thông minh.

Không lựa chọn phòng thủ.

Mà là tấn công tất phải cứu.

Nếu Hoàng Phủ Thanh không thu chiêu hồi phòng ngự, tất nhiên sẽ bị Triệu Lập đâm bị thương.

Hoàng Phủ Thanh đương nhiên sẽ không chịu thiệt thòi như vậy, vội vàng thu thương phòng thủ, đẩy ra long đảm của Triệu Lập.

Sau đó lui về phía sau một bước, kéo ra một chút khoảng cách.

"Vừa rồi là?"

Vô Thiên ở trên khán đài, giống như mơ hồ phát hiện cái gì không đúng.

"Ừm, hẳn là không sai.”

"Đầu thương kia, có long khí!"

"Quả thật rất quen thuộc."

"Chẳng lẽ mũi thương kia đã từng ám sát Long tộc?"

"Long khí cường đại như vậy, nếu như không có thời gian dài cắn nuốt máu Long tộc, căn bản không có khả năng hình thành."

"Phiền toái rồi!"

Cho dù là Thánh Nhân, dưới sự áp chế của long khí, cũng sẽ không phát huy ra toàn bộ thực lực.

Vô Thiên vội vàng nhìn về phía Lý Tiên Duyên.

"Chẳng lẽ đây chính là lực lượng của hắn?"

"Mặc dù có Long khí trợ giúp, nhưng cũng không thể nào là đối thủ của Hoàng Phủ Thanh."

Chỉ thấy trên mặt Lý Tiên Duyên bỗng nhiên nhếch lên.

Trên mặt Vô Thiên hiện lên một tia bất an.

"Chuyện gì xảy ra?"

"Sao lại có cảm giác thua?"

Vô Thiên vội vàng nhìn xuống dưới sân.

Chỉ thấy Triệu Lập thu

hồi long đảm, trên đầu

thương hiện lên một tia hàn mang.

Khí thế cả người Triệu Lập bắt đầu không ngừng tăng lên.

Giờ phút này, Triệu Lập giống như biến thành một người khác.

Triệu Lập mở to mắt, trên mặt xuất hiện một tia anh khí.

"Ta chính là Thường Sơn Triệu Tử Long, người nào nguyện ý cùng ta đánh một trận!"

Hoàng Phủ Thanh ngây ngẩn cả người.

"Thật mạnh!”

"Mặc dù cảnh giới của hắn vẫn dừng lại ở Động Hư cảnh."

"Nhưng vì sao khí thế...”

Cảm nhận được cuồng phong thổi tới trước mặt, trong lòng Hoàng Phủ Thanh chấn động vô cùng.

"Còn mạnh hơn ta!”

Mà lúc này, Vô Thiên trên khán đài, la lớn.

"Hoàng Phủ Thanh, đừng khinh địch!"

"Toàn lực ứng phó!”

Hoàng Phủ Thanh gật đầu, quay đầu nhìn Triệt Lập.

Ý của Vô Thiên rất rõ ràng.

Đối phương đã rất mạnh.

Hơn nữa mình nhất định phải xuất thủ toàn lực, một kích tất sát.

Không thể để cho người ta có cơ hội ra tay cứu giúp.

Nếu không, sự tình bại hoại, chính mình cũng sẽ rơi vào kết cục phải chết.

Hắn biết rất rõ thủ đoạn của Vô Thiên.

Hai ngày này, khi chọn người, có bao nhiêu người chết trên tay Vô Thiên.

Tên này giết người, ngay cả mắt cũng không nháy một cái.

Giờ khắc này, Hoàng Phủ Thanh cũng nghiêm túc lên.

Khí thế của Hoàng Phủ Thanh cũng bắt đầu tăng lên.

Tuy rằng không lón, nhưng cũng có thể chống lại được cảnh giới của Triệu Lập.

Ba người Trần Bình An và trình độ Doanh Cẩu cũng bắt đầu tán thưởng.

"Thực lực của Triệu sư đệ, hình như so với lúc thi đấu, lại mạnh hơn một chút.”

Trần Bình An nhìn Doanh Cẩu.

Doanh Cẩu gật gật đầu.

"Quả thật như thế, sư huynh còn nhớ rỡ, lúc tập huấn, Triệu sư đệ kinh diễm bao nhiêu?"

Trần Bình An gật gật đầu.

"Ta đương nhiên nhớ rõ."

"Lúc ấy Triệu sư đệ liên tục chọn mấy người, ở trong đám người giết cái bảy vào bảy ra, quả thật kinh người."

"Ngay cả tiểu sư thúc cũng nói Triệu sư đệ là một nhân tài.”

"Thiên phú kỳ lạ."

"Nếu như sớm tu luyện thương pháp của tiểu sư thúc cho, đoán chừng danh xưng đệ nhất trong đệ tử đời thứ ba, cũng không tới phiên Trình sư đệ."

Doanh Cẩu gật gật đầu.

"Đúng là như thế.”

Hoàng Phủ Thanh cũng mở mắt.

"Nhân thương hợp nhất!"

Bỗng nhiên.

Bên người Hoàng Phủ Thanh cuốn lên một cơn lốc xoáy.

Hoàng Phủ Thanh bắt đầu xoay tròn cả người lẫn súng.

Gió xoáy xông thẳng lên trời.

Dần dần hình thành một thanh trường thương.

Đầu thương chỉ thẳng vào Triệu Lập.

Triệu Lập cũng trở nên nghiêm túc.

"Long Đảm, nhìn ngươi!"

Dựa theo cảnh giới của Triệu Lập, căn bản không ngăn được chiêu thức mạnh mẽ như thế.

Chủ yếu nhất là, hắn không nắm bắt được phương hướng công kích của Hoàng Phủ Thanh.

"Ha ha, chút lòng thành đi."

"Nếu người ta đã muốn một chiêu định thắng bại, ngươi cũng không thể nương tay.”

"Ra tuyệt chiêu đi!"

Khí linh trong long đảm đang trao đổi với Triệu Lập.

Triệu Lập gật gật đầu, vội vàng lui về sau hơn mười bước.

Để cho mình có không gian thi triển.

"Chuẩn bị xong chưa?"

Khí linh sau khi nhìn thấy trường thương của Hoàng Phủ Thanh Nhân hợp nhất, bắt đầu chỉ hướng Triệu Lập.

Triệu Lập gật gật đầu.

"Đến đây đi!"

Hoàng Phủ Thanh trực tiếp xông về phía Triệu Lập.

Toàn bộ không gian đều giống như bị khóa chặt.

Mà không gian bên cạnh, bắt đầu nhúc nhích.

Trường thương thoạt nhìn rất chậm này, chỉ trong nháy mắt đã đến trước mặt Triệu Lập.

Vô Thiên nắm chặt nắm đấm.

Vì sao?

Vì sao hắn không trốn không tránh?

Vì sao hắn không có chút hoảng hốt nào?

Đây đều là tử cục, ta cũng không tin ngươi có thể phá giải.

Vô Thiên quay đầu nhìn Lý Tiên Duyên.

Phát hiện Lý Tiên Duyên vẫn là bộ biểu tình đáng chết kia.

"Một điểm hàn mang tới trước, sau đó thương ra như rồng!"

Đột nhiên.

Giữa sân vang lên tiếng Triệu Lập, khiến cho lực chú ý của Vô Thiên lập tức dời đi.

"Chuyện này...”

Vô Thiên ngây ngẩn cả người.

"Đây là Long khí hóa hình?"

Chỉ thấy vị trí Triệu Lập xuất hiện một con kim long.

Kim long rống giận, chính diện giao phong cùng Hoàng Phủ Thanh.

Hai người chợt lóe lên.

Đất gạch giữa sân vỡ tan, bụi mù nổi lên bốn phía.

Mọi người không thấy rõ rốt cuộc là tình huống gì.

Ai thắng ai thua, còn chưa biết được.

Trái tim Huyền Cơ Tử cũng thắt chặt.

Hắn nhìn về phía Lý Tiên Duyên, Lý Tiên Duyên không có bất kỳ biểu thị gì.

"Phù..."

Một trận cuồng phong thổi qua, bụi mù bị thổi tan.

Hai người xuất hiện ở giữa sân.

"Chuyện này..."

"Triệu sư đệ thắng!"

"Thật mạnh!”

Vô Thiên cũng không thể tin nổi.

Nhưng nhìn Hoàng Phủ Thanh nằm trên mặt đất không nhúc nhích, còn có trường thương gãy.

Triệu Lập thu long đảm, uy phong lẫm liệt đứng tại chỗ.

Kết quả này đã rất rõ ràng.

"Xem ra Huyền Thiên Tiên Tông này thật có tài.”

"Động Hư cảnh đơn đấu Thánh Nhân, đây quả thực là chuyện chưa từng nghe thấy.”

"Trừ phi!"

"Trường thương long đảm trong tay hắn là Huyền Thiên Tiên Bảo?"

Vô Thiên tập trung chú ý, nhìn trường thương của Triệu Lập.

Phát hiện lấy năng lực của mình, thế mà không điều tra ra nội tình trường thương.

"Ha ha ha...”

"Thật sự xin lỗi."

"Đệ tử nhỏ bé Huyền Thiên Tiên Tông ta, đắc tội nhiều hơn."

"Không cẩn thận, liền thắng."

Huyển Cơ Tử cười ha ha, lộ ra vẻ vô cùng đắc ý.

photo: Chúc mừng mọi người tân niên khí tượng.

Trong một năm mới, việc học hành tiến bộ, tình yêu như keo như sơn, kinh doanh tài nguyên quảng tiến.

Cảm ơn sự đồng hành của các ngươi!