[Allisagi] Nơi chúng ta là những kẻ không có gì cả
Đột nhiên nhận ra đời bất ổn
Đột nhiên nhận ra đời bất ổn
Viết lại từ đầu ⊙﹏⊙
"Em nói sẽ trở về vào mùa hạ Hạ tàn rồi vẫn chưa thấy bóng dáng em đâu" _"Ego-san! Anri-san! Cảm ơn hai người vì đã nâng đỡ em đến được đây! Như vậy đối với em là đủ rồi"-Isagi cố nén nước mắt nói ra lời chia tay gián tiếp với Ego, Anri và với Blue Lock. Ego vẫn một mặt trầm mặc không nói gì, dù hắn đúng là có chỗ đứng ở trong giới bóng đá thì cũng không thể giúp em trở thành một ngoại lệ được. Chưa kể đến chẳng ai biết một viên ngọc lấp lánh, tỏa sáng như Isagi Yoichi lại là nữ, nếu bây giờ để Isagi tiến đến World Cup là không có khả năng. Anri nước mắt đã sớm chảy thành sông ôm chặt Isagi, cảm nhận lấy hơi ấm từ người em, muốn dùng dáng vẻ tổn thương này níu em ở lại. _"I-Isagi...hức....em thật sự....hức... sẽ rời đi sao?"- Anri cố kiềm chế cảm xúc của mình _"Vâng! Đâu thể cản chân mọi người mãi như vậy được. Em sẽ rời đi, em cũng không có gì hối tiếc khi tham gia vào dự án này nữa rồi"-Isagi điềm nhiên đón nhận kết thúc của bản thân Ego cũng ở đó nhưng anh không dám đối diện với Isagi, anh quay lưng lại với Isagi để em không thể nhìn thấy được cảm xúc tiếc nuối trong đôi mắt của chính mình. Isagi xoa nhẹ lưng Anri an ủi, rồi quay sang nhìn bóng lưng (nghiện ngập) cô độc của Ego nhẹ nhàng lên tiếng _"Cảm ơn vì đã chọn em, cảm ơn vì đã đưa em đến với Blue Lock. Cảm ơn vì đã coi trọng sự vị kỉ của em. Ego-san, Anri-san mong hai người có thể chứng minh cho thế giới thấy bóng đá Nhật Bản tuyệt vời như thế nào. Em phải rời đi rồi, em sẽ rất nhớ mọi người"-Isagi _"Sẽ quay lại chứ?"-Ego luôn im